乡土情古诗带拼音 xiāng sī 乡思 sòng dài:lǐ gòu 宋代:李觏 rén yán luò rì shì tiān yá ,wàng jí tiān yá bù jiàn jā 。 人言落日是天涯,望极天涯不见家。 yǐ hèn bì shān xiāng zǔ gé , bì shān hái bèi mù yún zē 。 已恨碧山相阻隔,碧山还被暮云遮。 静夜思 jìng yè sī 【唐】·李白 li bái 床前明月光, chuáng qián míng yuè guāng 疑是地上霜。 yí shì dì shàng shuāng 举头望明月, jǔ tóu wàng míng yuè 低头思故乡。 dī tóu sī gù xiāng cūnjū 村居 qīng gāo ding [清]高鼎 cǎo zhǎng ying fei èr yuè tiān 草长莺飞二月天, fú di yáng liǔ zuì chūn yān 拂堤杨柳醉春烟。 ér tóng sàn xué guī lái zǎo 儿童散学归来早, máng chèn dong fēng fàng zhǐ yuān 忙趁东风放纸鸢。 本文来源:https://www.wddqw.com/doc/a07bfaf40f22590102020740be1e650e52eacfe3.html